Điểm không cũng đáng

Ở một trường tư nọ, các cô gái lớp 12 bắt đầu sử dụng son. Họ thường trang điểm trong nhà vệ sinh. Đó cũng là điều bình thường nếu họ không có thói quen ép môi vào gương và để lại đó hàng tá dấu son.

Hàng đêm, người lao công phải tới lau sạch và sáng hôm sau, các cô gái lại làm tấm gương nhòe nhoẹt những dấu son.

Trong cuộc thi vấn đáp về môn Sử, giám khảo gặp một thí sinh không trả lời được bất cứ câu hỏi nào. Ðể cứu thí sinh khỏi bị điểm không. Cuối cùng ông hỏi một câu rất dễ cốt để anh ta vớt vát:

- Ai lãnh đạo quân và dân ta đánh thắng quân xâm lược nhà Minh?

Thí sinh cũng vẫn câm như hến.

Bực quá, ông buột miệng như quát:

- Lê lợi!

Cậu thí sinh vội vã bước ra khỏi phòng thi.

Giám khảo càng bực, gọi giật lại:

- Tại sao tôi chưa cho phép, anh tự ý bỏ đi?

Thí sinh ngạc nhiên đáp:

- Thưa thầy, em tưởng thầy hỏi em xong rồi và mới gọi bạn nào tên Lợi lên tra vấn ạ!

(st)

Các tin khác